Vong Xuyên hà.
Trong Cửu U nơi người sống không thể chạm tới, Vong Xuyên, dòng sông huyết mạch chảy xuyên Âm ti, đã cuộn chảy qua ức vạn luân hồi.
Nó là dòng sông tẩy tội, nó là lãng quên, nó là tái sinh, nó phi thiện phi ác, nó là sự tuần hoàn của thiên đạo.
Hỉ nộ ái ố, ái hận tình thù, ký ức khắc cốt ghi tâm, chấp niệm ăn sâu vào linh hồn… thảy đều bị xem là “tạp chất” của linh hồn, bị nước Vong Xuyên vô tình rút ra, tẩy rửa, hòa tan.